Lấy luôn cái #2 để sau này mình update vào đây cho gọn
-------------------------------------
Part 1:
Câu chuyện bắt đầu vào một ngày hè của 5 năm trước khi một con nhỏ cứng đầu thức đêm để coi film ma rồi ngủ quên không giăng mùng nhưng oái ăm thay năm ấy sài gòn lại đang có dịch sốt xuất huyết. Hậu quả là 2 ngày sau nó phải nhập viện, đó là lần đầu tiên nó biết thế nào là bị bệnh vật te tua giữa đêm khuya rồi người nổi đầy đốm như con báo, nhưng bị cái là mấy cái đốm nổi chi chít trên người của nó thì lại có màu đỏ.
Lần đầu nhập viện của nó ở tận tầng 4 của bệnh viện Nhiệt Đới mà còn có tên khác là Chợ Quán, giường của nó ở kế cửa sổ nhìn ra hành lang và khi phóng tầm mắt qua bên kia là một con sông đem lại cho nó cảm giác vừa sợ vừa phấn khích. Sợ vì nó nghĩ nó sắp chết tại theo lời báo đài lúc đó thì bệnh này có thể gây chết người, phấn khích vì đây là trải nghiệm hoàn toàn mới lại trong cuộc đời một đứa bốc đồng như nó: nhập viện ở tầng cao. Ở đây nó được gặp "anh" người đầu tiên cho nó biết thế nào là yêu mà cũng là người đầu tiên làm cho nó biết thế nào là đau rất nhiều ở trong lòng mà ngoài mặt vẫn cười nói vui vẻ, nhưng nghĩ lại nếu cho nó quay về quá khứ nó vẫn sẽ thức đêm cho muỗi rinh để cho cuộc đời của nó được giao nhau với anh.
Ấn tượng ban đầu đối với người con gái là rất quan trọng khi bất kì chàng trai nào muốn tiếp cận mục tiêu của mình, ấn tượng càng mạnh càng đẹp thì càng khó phai trong lòng người con gái và đó chính là mấu chốt ăn tiền nhất của việc lấy điểm trong mắt người ta, nhớ kĩ lấy điều này nha các chàng trai

.
Thế nhưng của ấn tượng ban đầu của nó về thằng kia thì vô cùng xấu và mơ hồ lắm vì nó chỉ nhớ mang máng là hình như nó thấy thằng cu kia ở bệnh viện một mình nhưng trái cây được bạn bè hoặc người thân gì đó đem vô rất nhiều. Nó thấy ngứa mắt lắm khi thằng nhỏ cứ cầm trái táo tung lên rồi chụp lại trước mặt nó, ban đầu thằng kia cự cãi đòi lấy lại cho bằng được

.
Lời qua tiếng lại qua lại rồi thế là nó kêu thôi thì thí cô hồn nghe rất là quê nên con nhỏ liền cắn vào tay thằng kia rất mạnh và lâu, nhưng không biết ma xui quỷ khiến thế nào mà sau này nó và cậu ta lại làm bạn thân được với nhau và còn làm người yêu dù ngắn thôi. Ấn tượng ban đầu xấu như thế đấy nhưng không hiểu sao thằng đó lại để lại một sự thôi thúc trong lòng của cô bé phải xem coi thằng này nó có gì mà dám phớt đời như thế khi đối diện với 1 ng con gái cũng ưa nhìn trong mắt chúng bạn như nó.
Nó nhập viện hết 1 tuần, trong một tuần nó với thằng kia như chó với mèo tại nó thì luôn thích kiếm chuyện với thằng kia vì thấy thằng kia khó ưa, ai biểu có mấy trái táo trái lê mà cũng keo không biết chia sẻ mà cứ 1 2 giành lại cho bằng được. Cũng trong thời gian đó cứ đến khuya là nó bị vật vã do sốt xuất huyết hành, mà oái ăm ở chỗ khi nó lơ mơ mê sảng thì nó nhớ có bàn tay tên nào đó phụ mẹ của nó chườm khăn rồi cũng đôi tay ấy đem nó ra nhấn nước nhiều nhất vì có lúc nó sốt rất cao, bác sĩ chỉ định là khi đó phải xối nước ướt đầu để hạ sốt cấp tốc tránh động kinh.
Nó nhớ cả những lúc thấy thằng kia tối tối ra hành lang của bệnh viện đứng nhìn xuống lòng đường Hàm Tử mà nay là đại lộ Đông Tây hay con sông kia thì nó không biết nhưng khoảnh khắc đó nó thấy thằng kia chông chênh và cô độc lắm, rồi nó nhớ những buổi chiều nó thấy thằng đó lặng lẽ lấy giấy báo xếp mấy bay rồi phi xuống với ánh mắt đang ánh lên một cái gì đó vui thú còn môi khẽ cười nụ cười nửa miệng mà sau này khi thân nhau nó biết là chỉ khi có tâm sự thì nụ cười ấy mới xuất hiện. Ngày thằng kia xuất viện nó ghi cho thằng kia cái nick yahoo của nó rồi bắt thằng kia về nhà phải add gấp nhưng hôm sau nó về vẫn không thấy và mãi cho tới khi gặp lại thằng kia tình cờ ở một buổi dạo chơi công viên 23 - 9 với lũ bạn thì nó thấy đằng kia đang có một chàng trai ôm ghita ngồi giữa một vòng tròn người đang mặc áo lớp và gảy bài Forever

.
Lặng lẽ ngồi quan sát thì phát hiện ra đó là thằng khó ưa nó gặp tháng trước ở bệnh viện. Rình tới lúc thằng kia chia tay bạn bè tan hàng mạnh ai nấy về thì nó đi lại giật cái cây đàn rồi ép thằng kia phải đền bù vì dám quên lời hứa với nó. Và đây là lúc nó chính thức củ hành thằng kia cho tới bây giờ và tự lúc nào anh đã là một phần kí ức mà nó không bao giờ muốn xoá nhoà

Part 2: Đòi nợ
https://voz.party/d/840-hai-chu-ban-than/29
Part 3: Hurt lover
https://voz.party/d/840-hai-chu-ban-than/51
Part 4: Trùng hợp ngẫu nhiên
https://voz.party/d/840-hai-chu-ban-than/186
Part 5: Hurt lover (2)
https://voz.party/d/840-hai-chu-ban-than/333
Part 6: Hurt lover (3)
https://voz.party/d/840-hai-chu-ban-than/476
Part 6.end:
https://voz.party/d/840-hai-chu-ban-than/478
Part 7: Thắc mắc
https://voz.party/d/840-hai-chu-ban-than/612
Part 8: Hé mở
https://voz.party/d/840-hai-chu-ban-than/658
Part 9: Bạn thân - ai nấy lo
https://voz.party/d/840-hai-chu-ban-than/759
Part 10: Bạn tốt
https://voz.party/d/840-hai-chu-ban-than/915
Part 11: Đi chơi xa
https://voz.party/d/840-hai-chu-ban-than/1020
Part 12: Bí mật ngủ quên
https://voz.party/d/840-hai-chu-ban-than/1160
Part 13: Biển của tình anh em, tình bạn bè
https://voz.party/d/840-hai-chu-ban-than/1194
Part 14: Miền kí ức
https://voz.party/d/840-hai-chu-ban-than/1248
Part 15: Bình yên
https://voz.party/d/840-hai-chu-ban-than/1346
Part 16: Biển xanh và nắng vàng
https://voz.party/d/840-hai-chu-ban-than/1619
Part 17: Ngoại truyện
1:
https://voz.party/d/840-hai-chu-ban-than/1802
2:
https://voz.party/d/840-hai-chu-ban-than/1806
3:
https://voz.party/d/840-hai-chu-ban-than/1808
Part 18: Mỏm đá nơi ta ngồi
https://voz.party/d/840-hai-chu-ban-than/2085
Part 19: Lặn biển
https://voz.party/d/840-hai-chu-ban-than/2713
Part 20: Đi chơi đảo
https://voz.party/d/840-hai-chu-ban-than/3137
Part 21: 02 - 05 - 2015
https://voz.party/d/840-hai-chu-ban-than/3525
Part 22: Nhậu tại đảo
https://voz.party/d/840-hai-chu-ban-than/3926