Chào các đồng râm f145

Vào đây đọc nhiều rồi, đủ thể loại, từ truyện review, chia sẻ ..etc.. của các thanh niên CDSHT

Mình và người yêu đã chia tay sau gần 2 năm bên nhau (tính cả thời gian từ lúc biết em, cho đến lúc 2 đứa yêu nhau). Sáng giờ làm việc thơ thẩn vì nhớ em, nên vào đây viết tâm sự với các mẹ

Cũng như bao thanh niên VN khác, sau khi tốt nghiệp 12 thì đều lao đầu vào con đường ĐH. Mình cũng không ngoài nằm ngoài quy luật đó. Chắc các bạn cũng biết rồi đó, ĐH cái cm gì đâu, đó là con đường ngắn nhất giúp các thanh niên từ gương mẫu trở thành xa đọa

=> Nói dông dài khúc này để thấy duyên cớ mình và em gặp nhau

Học hành méo ăn thua cũng chả cóc tác dụng cc j nên quyết định về nhà ăn bám ông bà già :break: Ờ nhà hoài cũng chán, suốt ngày nghe chửi, bỗng 1 ngày đẹp trời có ông người cùng quê nói công ty ổng đang tuyển công nhân. Bà già biết được bắt làm hồ sơ cho bằng được để đi làm chứ éo cho lêu lỏng nữa. Thôi thì ở nhà cũng chán thế nên cũng nhắm mắt làm hồ sơ đi công nhân cmnl. Có ông kia người quen làm lớn, vô cần đưa hồ sơ nhận cmnl éo pv gì hết. Vậy là đi làm. Từ đây mình bắt đầu gặp và quen em

Trước đó vô làm thì cũng thấy nhiều chị em phụ nữ, cơ mà cũng chả để ý gì (toàn các chị, các mẹ). Được vài ngày, trong 1 buổi đi ca chiều đang buồn ngủ vl vô tình quay sang phải nhìn:
Ôi vkl ai đây!!!!

Lần đầu nhìn em đó, ngay lúc ngồi viết đây nhớ lại nó thật vi diệu, mình ếu biết dùng cảm giác sao diễn tả nữa giống kiểu nhìn phát yêu luôn, tiếng sét ái tình ... blah...blah...Phải nói cảm giác đó thì từ hồi trước khi gặp em, hay ngay bây giờ mình nhìn gái đều không có

Em không trắng như ngọc xinh, không phải quá baby, không có nét điệu đà như bọn con gái tô son chét phấn hồi đi học gặp (vì lúc này đang làm) nhưng trước mắt mình em một người con gái giản dị, bộ tóc dài búi cao (vì cái nóng trong xưởng làm), tóc mái để ngang mày, và nói hơi dung tục tí là một thân hình nóng mắt

(đó chỉ là trong bộ đồ công nhân đi làm thôi nhoa). Em thân thiện vui vẻ, lúc đó gặp em chỉ nhìn em thôi cũng ít tiếp xúc gì, thế mà em thấy mình mới lại qua nói chuyện với mình trước

Cứ thế 2 đứa nói chuyện qua lại, trong những buổi mình đi cùng ca với em. Cứ thế cứ thế cho đến lúc 2 đứa yêu nhau

Trải qua bao nhiêu vui buồn lần lộn, từ lúc mình biết tin em có ny rồi cho đến khi lên kế hoạch đập chậu cướp hoa

Lúc đầu thấy nó cứ lỗi lỗi thế éo nào, nhưng ngày ngày nhìn em ếu thế cưỡng lại con tờ rym nữa nên chơi hết bài luôn

Ngày em về với mình vkl luôn

Đó là vui, chứ từ lúc mình và em yêu nhau thì em khóc vì mình nhiều quá rồi, những điều này mình biết nhưng thằng bất tài như mình không giúp gì đc em. Chỉ biết ôm em thật chặt mỗi khi như vậy. Cho đên bây giờ khi khóc nhiều quá mà mình lại không thế ở bên em (1 phần là do xa nhau) em mệt mỏi quá rồi, không thể để đôi vai nhỏ bé đó rung liên tục nữa. Đành chấp nhận rời xa em, để em có cuộc sống mới tốt hơn khi bên mình. Đang viết mấy dòng này, mình đau lắm, nhưng chẳng biết phải làm sao. Đã lấy mất nụ cừời rạng rỡ trên em quá lâu rồi, giờ phải chả lại thôi

Chả lại để có người nào đó giúp nụ cười luôn nở trên môi em.
Buồn quá, mà không tâm sự ở đâu, lên đây viết lăng nhăng vs các mẹ vậy

Đi ăn cơm đã, còn gì chiều vào chia sẻ nốt