Tiếp chống són:
Từ các bài viết sau sẽ có những đoạn thoại để bớt nhàm chán. E viết mở đầu như đang viết truyện để các bác hiểu hoàn cảnh e hơn, nên mong các bác thông cảm cho e nốt hôm nay nha ạ 
Từ ngày C nghỉ học, việc học và hoạt động ở trường với t vẫn khá bận, tôi chỉ liên lạc với nó qua fb hoặc thỉnh thoảng nhắn tin.
Tôi bé đến lớn chưa có năm nào không làm cán bộ lớp. Nên với một tâm hồn chính trực

cộng với việc học tại một trường Quân đội khiến t mong muốn sớm vào Đảng để thay đổi điều gì đó. F33 chưa bao giờ làm tôi lung lay

)
Thằng C-con của một cán bộ- luôn ý kiến với việc tôi vẫn còn niềm tin vào Đảng, nhưng nó chọn cách an toàn để không bị liệt vào hàng phản động bằng cách đùa bóng gió và mỉa mai các chính sách, các sở bộ, các tay to.. Bọn tôi hay gọi đùa nhau là con cộng sản và thằng tư bản. Cộng sản và tư bản này thân nhau quá, quan điểm lúc nào cũng khác nhau mà yêu quý nhau thế

Dần dần, xuất hiện các tiêu cực trong trường cùng với các rắc rối về tiền bạc, xoay sở sống sót, tôi bắt đầu loay hoay. Tiêu cực trong nhà trường ở đâu cũng có, và khổ sở về vật chất thì tôi chưa bao giờ nghĩ mình là đứa khổ nhất. Nhưng là thân con gái, lo toan một mình, tôi cũng chênh vênh nhiều lắm.
Tháng 4 năm 2014, gần kết thúc năm nhất, tôi quyết định mặc kệ mọi thứ, lấy số tiền tiết kiệm được qua thời gian làm thêm để đi xa giải tỏa.
Trốn học không phép, lấy xe máy của anh trai, tôi đi 13 tỉnh miền Bắc trong vòng 15 ngày. Tôi không có skill hay phong thái của một phượt thủ chút nào, tự gọi mình là người đi du lịch thôi. Đi với rất nhiều tiền mà

Ai bảo tôi là đi phượt t ghét lắm

Đi 13 tỉnh về, t không thấy tích cực hơn, còn nhận tin không đủ điều kiện thi 7/8 môn học vì nghỉ quá số buổi cho phép. Thôi ăn cứt r, mặc kệ mọi thứ à, giờ thì gánh hậu quả đi uhu

Thế mà rồi, thầy chủ nhiệm- người rất quý và tin tưởng t vì thái độ t mang trong học tập và khả năng làm tốt công việc trong ban chấp hành- ưu ái cho tôi cái giấy thông hành, cứ đàng hoàng đến hoàn thành các kì thi.
Tôi hoàn thành xuất sắc, đứng top lớp. Nhưng trường t không có cái gọi là học bổng, nên cũng chẳng đc gì. Việc thầy cho phép tôi thi làm tôi thấy không công bằng, tự dưng t đứng ngang hàng với cái lũ con ông cháu cha, búng tay cái là tự dưng các kì thi dễ dàng qua. Tôi ghét sự bất công, các bác có thể nghĩ tôi làm trò, nhìn đời hồng quá, nhưng đến chết tôi vẫn sẽ đấu tranh cho sự công bằng với tất thảy

Tôi được cân nhắc vào Đảng từ năm nhất, nhưng vâng con của một ông to nào đó đã chẳng làm gì mà cứ thế đeo mác Đảng viên, còn tôi thì tồn trong danh sách "cân nhắc" không biết đên bao giờ

Cứ cố gắng mà chẳng biết cố vì cái gì, năm nhất lại đang ở cái tuổi mộng mơ, nên tôi lại càng đi lạc.
Tù túng ở lớp, k muốn tiếp tục đi học. Tâm sự với C, C bảo đáng ra t nên bỏ từ lâu. Nó liên tục dụ t bỏ học, rằng đó k phải nơi dành cho t. Nhưng bỏ đi có phải là dũng cảm ko? Thay vì trốn chạy sao k đối mặt..
C không trải qua cuộc sống khổ sở về vật chất như t, nó cho rằng tôi là sinh vật bất hạnh nhất thế gian, nên nó luôn ngạc nhiên về năng lượng tích cực tôi tỏa ra thể hiện sự giàu có về tinh thần mà t có

Ngày đó thấy t có vẻ đi xuống, câu hỏi đầu tiên của nó:
- Cậu nghĩ sao về việc có người yêu?
C hay nói t cần yêu. Nó bảo t cần một người ko phải để giải quyết cho t các vấn đề, mà là khi ở bên ng đó t đc bình yên, vậy thôi. Theo C, cuộc sống của t như vậy là chẳng có tí bình yên nào

T khẳng định với nó t không cần yêu, tôi ổn chỉ một mình. Bọn tôi bàn rất nhiều về vấn đề này. Nó không thuyết phục t thay đổi quan điểm đc. Vấn đề là cảm xúc của t chưa tới, t k dễ yêu và k thể vồ vập cứ thích là yêu, t luôn đề cao việc hiểu và là bạn trước.
Nó định giới thiệu t với một người bạn thân của nó

lấy lí do là quý mến t và thấy t hay ho, nên cũng muốn cậu bạn thân kia đc biết đến t và mong muốn cậu ta cũng sẽ cảm nhận về t như thế.
Trời ơi nếu còn việc gì tôi ghét nhất thì chính là sắp đặt một cuộc hẹn làm quen :| Thà nó không cho t biết trước, để t gặp cậu kia một cách ngẫu nhiên đi thì t còn nói chuyện tự nhiên đc. Chứ thế này thì công thức quá. T k bao giờ chủ động thân thiện làm quen trc

vì t nhát chứ k phải t kém thân thiện đâu uhu.
Ngại và tỏ ý k thích, t từ chối. C đành chịu.
Có hôm nằm chán, suy nghĩ về bản thân, nhăn tin cho nó:
- Ê C, cậu thấy tớ có gì ko hay, cần sửa hoặc thay đổi k? C cứ nói thẳng vào mặt t nhé!!
Nó rep:
- Cậu ko muốn có ny, điều này làm t rất thất vọng. Thứ 2, c vẫn theo học cái trường ĐH đó, nó như là đến từ Oopstraylia vậy!
Thấy việc thuyết phục t có người yêu là bất khả, C chuyển qua giúp t bớt căng thẳng bằng cách giơi thiệu tới tôi 1 tiểu thuyết. Tác phẩm kể về những tâm hồn tự do, những người trẻ hết mình sẵn sàng vứt bỏ mọi thứ để tìm kiếm sự tự do hoàn chỉnh: 6 người đi khắp thế gian
(các bác yêu sách nếu chưa đọc có thể tìm đọc, nó gây nhức nhối một cách dễ chịu) C bảo nó sẽ cho t mượn hôm nào đó, vì bạn nó đang mượn cầm đọc trc rồi.
C vẫn đi xem Tarot đều đều. T ghét cái món này nên chưa bao giờ hỏi thăm nó về công việc nó làm. Nhưng t lúc nào cũng tò mò giọng điệu C dùng để truyền đạt tới khách của nó, k biết có giống cách nó nói chuyện với t k nhỉ? Hay nó phải tỏ ra kiểu thầy bói và phải dùng một giọng nghiêm trang ảo ma để khách xem bài bị lừa dễ hơn?

Tôi thỉnh thoảng lại xin nó cho t đi xem nó bói bài một lần. Nó không bao giờ đồng ý

Dịp 30/4, C nhắn tin rủ t đi cafe, t hào hứng lắm các bác ạ, từ đợt nó bỏ học t đã gặp lại nó đâu, và hôm đó có thể nó sẽ đưa t mượn cuốn sách nữa

- Còn muốn xem t xem bói ko? -trước ngày gặp nó nhắn tin cho t
- Ơ vãi!!? Cóoooo
- Ờ thế mai gặp. Có sách r.
Ơ tự dưng?? Xin xỏ bao nhiêu lần toàn "thôi cậu ngồi nghe chả hiểu gì đâu"; "tớ phải bảo mật thông tin khách hàng"; "cậu ko tôn trọng nghề của t nên là ở nhà đê".. T cũng ngạc nhiên nhưng vì háo hức quá nên quên mất mình đáng ra phải nghi ngờ các bác ạ uhu. T cứ thế tỏ ra vui thú và phấn khích lên lịch cho buổi hẹn hôm sau

Tới gặp C, nhớ quá muốn ôm cái mà ngại, thôi bỏ đi

Ngồi hỏi han nhau tình hình thời gian qua, t kể lể những căng thẳng bế tắc của t dạo đó.
Trò chuyện một lúc chuông điện thoại nó reo, nó nghe và chỉ dẫn cho người gọi đường vào cái quán cafe khó tìm đó. Gác máy, "khách đến r đấy". Ahaha hay, để xem mày ngồi bịa đặt cái gì với người ta qua mấy lá bài nào

Vài phút sau, khách xem bài đến.
Và đó là lần đầu tiên tôi gặp H